Nhà thơ Tô Đông Pha
Thuật toán Hà Lạc ứng nghiệm thế nào trong đời sống thực tế, xin kể một số chuyện sau đây: Chuyện thời xưa: Nhà thơ Tô Đông Pha (Trung Quốc) thời làm quan có năm được quẻ Sơn Hỏa Bí (trang sức làm đẹp). Thế mà ba tháng liền ông Tô bị xui xẻo, ngộ biến trong triều đình, mọi người hỏi tại sao. Ông Tô nói: “Ta tuy ngồi hào vị đẹp, nhưng hành niên nửa xấu nửa tốt nên xảy ra thế, chứ không hận gì cả”. (Quẻ Bí đúng là như thế có 3 hào nhắc nhở tránh cái xấu, có hào báo việc tang). Sơn Cốc bảo với bạn rằng: “Tôi hiện ngồi ở hào 2 quẻ Thủy Lôi Truân (Truân: Gian truân) phải hết 10 năm mới được về”. Khi tiên sinh bị an trí ở Dung Châu, liền bảo con rằng: “Trước đây ta ngồi hào 2 quẻ Truân, nay lại ngồi hào thượng quẻ Phục (Mê muội không trở lại, xấu), thôi hết về rồi. Sau quả ông mất ở đó”.
Tướng Võ Nguyên Giáp
Sang chuyện thời nay. Võ Nguyên Giáp ngồi hào 5 quẻ Thuần Khảm, trùng trùng hiểm nạn, nhờ có 2 hào dương, trung trinh, chí thành, tìm đường theo Hồ Chí Minh, sang hậu vận là quẻ Địa Thủy Sư, thành nhà tướng, vị tướng của muôn đời. Sư là đứng đầu đám đông quần chúng, sư còn là tướng chỉ huy quân đội. Nhà văn Vũ Khiêu được quẻ hệt như Võ Nguyên Giáp, cũng trải qua một thời trẻ gian truân, sóng gió, sau trở thành tác giả của “Bàn về văn hiến Việt Nam”, 3 tập, khám phá văn hóa Việt qua những nhân vật từ Nguyễn Trãi đến Hồ Chí Minh, sau không thành tướng trong quân đội nhưng thành tướng trong lực lượng nghiên cứu văn hóa, hiện nay là nhà văn cao tuổi nhất trong Hội Nhà văn Việt Nam.
Cao Văn Tuế
Tôi có ông bạn từ thời thơ ấu tên là Cao Văn Tuế ngồi hào 6 quẻ Lôi Phong Hằng. Hằng là lâu bền, quẻ nói về một thời lâu bền, một cách sống lâu bền. Hằng về vị trí, hằng về thời gian. Nhưng mệnh ông là hào 6 “chấn hằng” nghĩa là chấn động đạo Hằng. Ngay từ thuở nhỏ, ông đã bỏ học đi làm nghề cắt tóc, lấy vợ sớm nhưng chỉ được hai năm bỏ nhau. Thế chẳng phải “chấn hằng” còn là gì? Nhưng ông bạn tôi là con nhà nòi ở quê, ông đã giữ được đạo hằng một cách phi thường. Một là suốt đời không coi thường nghề cắt tóc, không bỏ nghề. Hai là có đến hơn ba chục năm làm tổ trưởng dân phố, lệ luật mỗi năm bầu lại một lần, nhưng bà con dân phố cứ buộc ông phải ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng. Ba là tuy làm thợ cắt tóc nhưng là đồng thời làm người sáng tác châm ngôn. Ngày lại ngày, ông trở thành tác giả của hàng ngàn câu châm ngôn, in thành sách và lưu truyền trên báo chí, trên các trang lịch, và truyền miệng ở đời (ví dụ một câu: Lửa đốt chùa chớ châm hương cúng phật). Lời quẻ Hằng gọi các việc ấy là “chế nghĩa”. Không phải là người quân tử chí thành với đạo hằng không chế nghĩa được. Quẻ Dịch đi vào mệnh người từ ông tướng đến người thợ cắt tóc là như thế.
Thi sĩ Trịnh Thanh Sơn
Lại có ông bạn thi sĩ Trịnh Thanh Sơn (1948 - 2007) ngồi hào 2 quẻ Lôi Thiên Đại Tráng. Đại tráng là lớn mạnh. Hào 2 bảo trở lại đường chính. Là kẻ sĩ thì sẽ thành danh. Quả nhiên, tốt nghiệp đại học xong, xung phong làm công nhân khu gang thép Thái Nguyên, sau thành nhà thơ nổi tiếng. Tượng quẻ là “sấm ở trên trời” nên thơ đầy cảm giác không gian. “Trời còn tạnh ráo em ơi/ Xin em đừng nói những lời bão giông”. “Nắng tắt mà người không đến/ Anh ngồi rót biển vào chai”. Cuối đời anh được quẻ Hỏa Lôi Phệ Hạp. Phệ là cắn, hạp là hợp. Hậu vận anh ngồi hào 5 quẻ Phệ Hạp: Cắn miếng thịt khô, được vàng! Quả nhiên cuối đời tác phẩm anh có tên Vàng gieo đáy nước. Đúng là được vàng, chỉ có khác không phải vàng kim loại, mà là vàng ánh từ nhật nguyệt trên cao soi xuống đáy nước, thành thơ. Khi anh sang hào 6 quẻ Phệ Hạp, mắc bệnh, tôi xem quẻ thở dài bên giường bệnh: “Hết rồi Sơn ơi! Hào 6 bảo: Ác lớn, tội nặng. Đời anh không làm ác cái gì, nhưng tội giời thì không thoát được”. Anh mất đúng cái chặng đường hào 6 Phệ Hạp này. Hà Lạc đã báo trước.
Ứng nghiệm hằng ngày
Giờ đến chuyện tôi. Hà Lạc ứng nghiệm đến từng ngày. Một hôm đầu tháng Tư, tôi thấy mình được hào 2 quẻ Lôi Thiên Đại Tráng có câu: Đi nhầm rồi, trở lại đường chính. Hôm ấy cái chuyện đi nhầm đường là có thật. Một ông bạn già mời đi ăn sáng, ông chỉ sai địa chỉ khiến mình mất hàng giờ đi loanh quanh. Lại một hôm cuối tháng 4, tôi được hào 4 quẻ Hỏa Phong Đỉnh, bảo rằng, hôm nay cái đỉnh có 3 chân, gẫy mất một chân đấy. Quả nhiên, tối hôm ấy tôi phải đi cấp cứu vì đường huyết xuống thấp nghiêm trọng. Mất một tuần liền nằm bệnh viện. Một chuyện khác nữa. Ngày 13.7 gần đây, tôi ngồi hào 6 quẻ Thủy Thiên Nhu. Lời hào bảo: Có người tự dưng đến, kính trọng họ thì có lợi, hoặc thoát hiểm. Hóa ra có người tự dưng đến thật. Đó là họa sĩ Lê Trí Dũng, rất lâu không gặp anh, nay anh bỗng xuất hiện ở quán cà phê. Anh kể chuyện thật hay về chuyến đi Nam vừa qua của Đại đội xe tăng của anh về thăm lại chỗ cánh cổng dinh Độc Lập bị xe tăng húc đổ và về những người bạn “nhà quê” anh hùng. Dự đoán Hà Lạc ngày cho ta biết các diễn biến rất cụ thể trong một ngày, y như có một bàn tay trên cao dắt dẫn ta và chỉ bảo cho ta biết. Đấy là cái kỳ diệu trong nền văn hóa phương Đông chúng ta.
Đăng nhận xét